Gốc của một i-đê-an

Trong lý thuyết vành giao hoán, một nhánh của toán học, gốc của một i-đê-an I {\displaystyle I} (hay cũng gọi là ra-đi-can của I {\displaystyle I} , cũng viết là radical) là một i-đê-an sao cho một phần tử x {\displaystyle x} là một phần tử trong gốc và chỉ khi một lũy thừa của x {\displaystyle x} nằm trong I {\displaystyle I} . Một i-đê-an gốc (hay i-đê-an bán nguyên tố) là một i-đê-an có gốc bằng với chính nó. Gốc của một i-đê-an sơ cấp là một i-đê-an nguyên tố.Khái niệm này được khái quát cho các vành không giao hoán trong bài viết về vành bán nguyên tố.